
HAI SẮC HOA TI GÔN là một bài thơ nổi tiếng nói lên nổi lòng thương nhớ về một tình yêu
không thành tựu, và sự đau khổ không lối thoát của một thiếu nữ Việt Nam trong một hôn nhân
không hạnh phúc.
HAI SẮC HOA TI GÔNT.T.Kh
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc Tôi chờ người đến với yêu đương Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng Dải đường xa vút bóng chiều phong Và phương trời thẳm mờ sương cát Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng Người ấy thường hay vuốt tóc tôi Thở dài trong lúc thấy tôi vui Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi Thuở đó nào tôi đã hiểu gì Cánh hoa tan tác của sinh ly Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng Là chút lòng trong chẳng biến suy Đâu biết lần đi một lỡ làng Dưới trời đau khổ chết yêu đương Người xa xăm quá, tôi buồn lắm! Trong một ngày vui pháo nhuộm đường Từ đấy thu rồi, thu lại thu Lòng tôi còn giá đến bao giờ Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ Người ấy, cho nên vẫn hững hờ Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời Ái ân lạt lẻo của chồng tôi Mà từng thu chết, từng thu chết Vẫn giấu trong tim bóng một người Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ Và đỏ như màu máu thắm pha Tôi nhớ lời người đã bảo tôi Một mùa thu trước rất xa xôi Đến nay tôi hiểu thì tôi đã Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng Người ấy sang sông đứng ngóng đò Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng Trời ơi, người ấy có buồn không? Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ Tựa trái tim phai, tựa máu hồng Sau 1975, tại Hoa Kỳ, HAI SẮC HOA TI GÔN được biến cải thành HAI SẮC HOA TI GÔN THỜI ĐẠI, để, lần nầy, nói lên sự đau khổ của những người chồng mà, vị trí đổi thay, gia đình thôi không còn là mái ấm...Lê Ái My (Sưu tầm) Một mùa thu trước, lúc thành hôn Đã hứa thương nhau đến hết... hồn Vậy mà mới được vài năm lẻ Chưa chết mà sao đã muốn... chôn! “Người ấy” thường trơ mặt lạnh lùng Lúc nào cũng giống trận cuồng phong Lúc vênh, lúc váo, khi la hét Lúc khóc lu bù, lúc nạnh hông! “Người ấy” thường hay móc bóp tôi Gầm gừ khi thấy bóp tôi vơi Bảo rằng làm... dở, cho ăn... dở Nếu muốn thôi thì cứ việc thôi! Bất kể bạn bè, bất kể chi Luôn “ca vọng cổ”, giọng lâm ly Nào là khốn khổ, nào lương ít Quanh năm chỉ tính chuyện suy bì. Ngồi lê đôi mách với xóm làng Con cái, chuyện nhà chẳng đảm đang Khi thì tứ sắc, khi coi bói Quen mặt chè sôi mọi ngã đàng Tôi chẳng thấy xuân, chỉ thấy thu Nhà tôi chẳng khác cái... nhà tù Vợ tôi đã trở thành bà chủ Bắt tôi đem đội để bàn thờ. Tôi khổ như điên với miệng đời Xầm xì to nhỏ chuyện “nhà tôi” Trời ơi, tôi chỉ mong có phép “Người ấy” biến mất đi cho rồi! ! Buồn quá lặt qua tin mấy báo Vợ ghen chặt đứt... của chồng nhà Nếu phải tay tôi mà xử án Thì đừng mong chỉ ở nhà pha Tôi nhớ lời người ấy bảo tôi “Khi nào tôi chết đốt xe hơi Vàng bạc, nhà lầu, tivi... giấy” Cúng rồi sao bả hỏng đi đời?? Tôi thấy đời tôi tối mịt mờ Giặt đồ, rửa chén, một tôi lo Đời tôi chẳng khác đời... cô Lựu Biết tôi chịu khổ đến bao giờ?? Nếu biết rằng tôi đã làm chồng Vợ là “người ấy”, bạn kinh không? Thà sống độc thân mà rảnh nợ Thây kệ môi son với má hồng! ! ! Hàng Đông Ngươn - 12/23/2013, San Francisco, US Lúc biết rằng em sắp lấy chồng, Anh buồn muốn chết được đi thôi. Bao năm xa cách giờ anh hiểu. Có buồn, có khổ, cũng vậy thôi. Thơ TTKH Chế (Thơ vui)
The "romantic" reaction (lãng mạn) Nếu biết rằng em đã bỏ chồng Cho anh xáp lại có được không? Ðỡ bận tâm em tìm kép mới Khỏi mắc công anh kiếm lòng vòng The "hurry up" reaction (vội vã) Nếu biết rằng em đã bỏ chồng Anh giờ chưa vợ vẫn nằm không Cho anh nối lại tình năm cũ Kẻo muộn rồi em lại... lấy chồng The "cheapy" reaction (bần tiện) Nếu biết rằng em đã bỏ chồng Con em năm đứa chạy lông nhông Ối dzời đông quá ai mà dám Nhảy vào nuôi gạo chả bõ công The "relieved" reaction (nhẹ nhõm)
|
The "religious" reaction (tín ngưỡng)
Nếu biết rằng em đã bỏ chồng Trời ơi có thật uổng hay không Anh đi tu mãi từ dạo ấy Chả nhẽ giờ anh lại nhảy dòng? The "mommy’s boy" reaction (con trai của mẹ) Nếu biết rằng em đã bỏ chồng Anh về thưa mẹ lấy được không? Mẹ rằng: Như thế không phải lối Mầy ngu sao lấy gái một chồng? "Too late" reaction (muộn màng) Nếu biết rằng em đã bỏ chồng Thời nay thật khó kiếm đàn ông Ngày xưa ong bướm bu đầy ngõ Bây giờ bướm dzọt, ong cũng dông The "practical" reaction (thực tế) Nếu biết rằng em đã bỏ chồng Làm ơn ráng chịu có được không? Cho anh yên ổn làm ăn với Anh chán lắm rồi chuyện viễn vông The "sympathetic" reaction (lòng thương cảm) Nếu biết rằng em đã bỏ chồng Anh thương dùm số phận long đong Người sao đẹp quá mà xui thế Tính lẻ sơ sơ... bảy đời chồng The "an phận" reaction (phủi tay) Nếu biết rằng em đã bỏ chồng Anh về an phận thế cho xong Vợ anh không đẹp bằng em mấy Nhưng đỡ hơn em chẳng đổi lòng The "Heart of Stone" reaction (trái tim sắt đá) Nghe nói rằng em đã bỏ chồng Chẳng hay chồng cũ có mừng không Bảo rằng em giống như xe cũ Ðứa nào mua lại sửa mất công The "dream on" reaction (mộng mơ) Nghe nói rằng em sắp bỏ chồng Tin đồn chả biết thật hay không Làm anh thấp thỏm chờ đợi mãi Ðợi mãi mà em chả bỏ chồng The "promise" reaction (lời hứa) Nếu biết rằng em đã bỏ chồng Anh nằm van vái với tổ tông Từ nay thề sẽ không chơi bậy Ðể có mền da đắp mùa đông Tác giả: Thơ TTKH Tân Thời Sưu Tầm by Thanh Lư - December 23, 2013 12:24 AM Đáp lại bai thơ chế của TTKH , tôi xin gởi sơ sơ 5 câu lấy từ web gởi các bạn đọc chơi , chỉ sợ gởi nhiều câu quá các bạn đọc sẻ ngán
Để chung vui cùng...
Trần Cẩm Nhung - 12/23/2013, Toronto, Canada Để chung vui cùng các bạn trong dịp giáng sinh, tán ngẳu cho đời lên hương: Nếu biết ngày mai em lấy chồng. Anh buồn anh khóc cũng vậy thôi. Vì xưa em nói anh không hiểu. Nuối tiếc làm chi đã muộn rồi. Nếu biết ngày mai em lấy chồng. Anh về cưới đại bốn năm cô. Thử coi ai khổ cho mà biết. Chỉ tiếc thân anh chẳng ai thèm. Thơ sưu tầm
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
nếu bít ngày mai em lấy chồng
Nếu biết rằng em đã lấy chồng Dại gì mà nghĩ cho uổng công E-mail cứ viết, phone cứ gọi Cũng có ngày em li dị chồng
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Nếu biết ngày mai em lấy chồng Anh về uống cạn nước dòng sông Để cho thuyền cưới không qua được Để khỏi sang sông khỏi lấy chồng
Nếu biết ngày mai em lấy chồng..?
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh mừng muốn chết, em biết không ? Ba năm quen biết, ba năm mệt Tình yêu gì, khổ mấy năm ròng? Họa Vận Bài Thơ TTKH Tân Thời Ngọc Huệ - 01/28/2014 Australia Nếu biết ngày mai em lấy chồng Anh về trùm kín cái chăn bông Một mình trong đó anh thổn thức Chỉ tiếc rằng em kẻ bạc lòng Nếu biết ngày mai em lấy chồng Tội gì phải khóc Cho uổng công Anh tìm quên lãng trong men đắng Để xóa tan đi nỗi hận lòng Nếu biết ngày mai em lấy chồng Anh đành quên cả những nhớ mong Anh về gom hết thư tình cũ Đốt hết Cho xong kỹ niệm sầu Nếu biết ngày mai em lấy chồng Anh về cưới vợ thế là xong Quên đi tất cả ân tình cũ Và kể từ nay khỏi bận lòng | Trần Cẩm Nhung - 01/28/2014, Toronto, Canada
Đọc bài cô xong, em thấy vui, hứng chí viết tiếu cùng cô cho vui cửa vui nhà.
Nếu biết ngày mai em lấy chồng.
Tội tình đâu phải chỉ mình em. Khi xưa anh hứa yêu em mãi. Chẳng đến một năm đã bạc lòng. Nếu biết ngày mai em lấy chồng.
Anh về than khóc cũng bằng không. Xưa kia anh nói nhiều cô mến. Chẳng mến lại cô sợ cổ buồn. Nếu biết ngày mai em lấy chồng.
Anh mừng cho đó sống được vui. Vì anh không thể chiù em đó. Chỉ có mình em anh chán phèo. Nếu biết ngày mai em lấy chồng.
Cây rừng xanh lá của mình anh. Cây kia không đủ làm anh mát. Cả khúm rừng cây thấy muốn trèo. Ngọc Huệ - 01/28/2014, Perth, Australia
Đọc thơ xin phép trả lời Để anh biết được tâm tình gái nay Tối ngày anh cứ xỉn say Vì anh tôi phải chịu nhiều đắng cay Đêm nằm anh cứ lăn quay Mong Cho mau sáng đến cà phê “ôm “ Mỗi ngày hai buổi sớm hôm Cứ như con khỉ đứng ngồi không yên Đi làm thì lại than phiền Đau lưng nhức mỏi ôi thôi đủ điều Mỗi khi chiều xuống đìu hiu Nếu không độ nhậu như gà mắc toi Nhậu rồi thì lại loi nhoi Rủ nhau đi kiếm mấy em Chân dài Xả thân đi cấy đi cày Tiền tiêu Cho gái anh xài thả ga Cuộc đời đã lắm bôn ba Thân ròm ốm yếu vậy mà còn ham Trâu già thích gặm cỏ non Đem tiền Cho gái có đòi được không? Đó là tội của mấy ông Sao mà không thấy lại đây than phiền Tại Sao vợ thích xài tiền Shopping , mua sắm, tiêu tiền như pha Muốn Cho vui cửa vui nhà Ông nên nghĩ lại mà tu sữa mình Chớ nên gây sự bất bình Quơ đủa cả nắm là không đúng rồi Trách người thì phải xét Ta Tại Sao cớ sự xảy Ra thế nầy ? Cho nên chẳng chóng thì chày Tiền tiêu đã hết thân nầy tiêu diêu Mách Cho các vị một điều Ham vui quá trớn có ngày tai ương Cớ Sao còn mãi vấn vương Mau mau tỉnh mộng đoạn trường can qua Muốn Cho nên cửa nên nhà Làm trai Cho đáng mới là trượng phu. Trần Cẩm Nhung - 01/28/2014, Toronto, Canada
Còn đây xin nối một lời.
Gái nay tuy dữ nhưng vì ai đây? Vì sao anh nở phũ phàn! Cứ đi soi kiếm ở đâu có mồi. Cho dù mồi có ở xa. Cũng không ngần ngại, chạy theo vù vù. Cô nào đâu đó chân dài. Liền mau anh gọi bạn bè cùng sơi. Khi về anh ngó vợ nhà. Complane anh nói ôi chà thấy ghê. Các cô trong quán cafê. Nhìn vô anh thấy, thấy phê trong lòng. Thử coi ai chẳng nổi giời. Quất anh một cái, bay lên nốc nhà. Để coi anh dám nửa không? Từ nay thôi nhé, hảy chừa đi anh. Chừa đi em sẽ hiền lành. Như con chim nhỏ hát ca đầu giường. Hy vọng qúi vị có được vài phút giải lao vui cười..
(Nhại theo bài thơ "Hai sắc hoa Tigon" của TTKH, Không rõ tác giả)
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Tới tháng lãnh lương mới hết hồn! Bạn rủ đi chơi, nào có dám Tôi chờ người tới để…giao lương. Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Xấp tiền lương mỏng, hỏi lung tung : Rằng lương sao có nhiêu đây thế? Chắc là “diếm” bớt, phải hay không? Người ấy thường hay móc bóp tôi
Khảo tiền mỗi lúc bóp tôi vơi! Bảo rằng tôi móc còn hơn để… “ghệ” móc tiền ông, mới khổ đời. Thuở ấy nào tôi đã biết gì :
Trẻ người, non dạ quá ngu si Bao nhiêu tiền bạc, tôi “dâng” hết… Chẳng giữ cho mình được…tí ti! Đâu biết tiền đưa bả tháng này
Là tiền dành dụm bấy lâu nay Bao nhiêu tiền mặt, “người” chơi hết Lấy gì vui với bạn bè đây? Từ đấy thu, rồi thu, lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ “Người kia” đã biết tôi sạch túi! “người ấy” cho nên vẫn hững hờ! Tôi vẫn đi…bên cạnh một người…
Dữ như sư tử của lòng tôi! Và từng thu chết, từng thu chết Vẫn sợ “vợ” hơn cả…sợ trời! Buồn quá, hôm nay xem lại túi
Chỉ còn tiền lẻ để…ăn xôi! Bao nhiêu tiền chẵn, người gom hết Chỉ tặng cho tôi…một nụ cười! Tôi nhớ lời người rất xa xôi
Bảo rằng anh giống con... heo đất Đến nay, tôi hiểu thì tôi đã… Làm lỡ đời trai, muộn mất rồi! Thân trai - Mười ba bến nước Vô Danh - 03/12/2014 Mùa Thu năm trước em còn nhớ! Anh hứa muôn lời dụ dỗ em... Anh nói thương em dù có chết, Anh cũng vui lòng chẳng dám than Vậy nay, em lấy vài trăm bạc , Anh buồn anh trách dỗi hờn em. Chẳng qua em sợ anh khờ dại! Để tiếng tỉ tê, gạt hết tiền Em cất dùm anh khổ lắm thay Mà anh nào biết, tưởng em thèm Năm ba trăm bạc, một ván thôi. Để vô tài xỉu, có ai ngờ. Một đền ba sáu, biết không anh? Trúng vô một vố là ta đủ, Đủ đi du lịch chuyến Hồng Kong. Em đây mua sắm xài cho đã... Sẽ cám ơn nhiều CHUYỆN TIỀN LƯƠNG. |