
MỆT VÀ KHÔNG MỆTMỉm cười không mệt, tức giận mới mệt.
Đơn thuần không mệt, phức tạp mới mệt.
Tương tư không mệt, đơn phương mới mệt.
Tương ái không mệt, tương tàn mới mệt.
Chung tình không mệt, đa tình mới mệt.
Tình bằng hữu không mệt, tư tình* mới mệt.
Chân thành không mệt, giả dối mới mệt.
Rộng rãi không mệt, ích kỷ mới mệt.
Được mất không mệt, tính toán mới mệt.
Thể chất mệt không phải mệt, tâm can mệt mới là mệt.
Bài này, người viết không mệt, người đọc mới mệt...
* Tư tình: Tình riêng thiên vị hoặc bất
chính.
Bài sưu tầm
TÌNH GÁI NAMÝ chèng ui
Hổng được đâu Cái mặt ngầu Tui ớn lạnh Ngồi bên cạnh Rục rịch hoài Lỡ gặp ai Kỳ quá hà Thôi dzô trỏng Cho thỏa lòng Đồ quỷ sứ Để từ từ Nè cha nội TÌNH GÁI TRUNGDị kể chi
Răng làm rứa Người chi mô Nhột thấy mồ Anh bên nớ Tui bên ni Răng cớ gì Ưa lấn đất Đừng lật đật Mạ ra chừ Mang tiếng hư Nói nhỏ nì Tối nay hỉ?… TÌNH GÁI BẮC
Em chả đâu Anh Hai Lúa (Sưu Tầm) - Australia | BÁC SĨ QUÊN ỐNG NGHEMột cô gái tuổi đôi mươi,
Mặt mày xinh đẹp, dáng người thướt tha Có lần đi khám y khoa Gặp anh bác sĩ hào hoa vô cùng. Về nhà cô kể lung tung Cha ơi, anh ấy lạ lùng lắm thay Nhìn con anh nói thế này: "Hôm nay anh gặp một ngày rất xui Ống nghe anh đã quên rồi Nên anh dùng tạm tai người nghe em" Rồi anh nghe phổi nghe tim Đôi mắt anh ấy lim dim mơ màng Tai anh áp sát dịu dàng Rà lên rà xuống nhẹ nhàng đó cha Mà anh khám kỹ lắm nha Chỉ nghe tim phổi mất ba giờ liền Bố nhìn con gái dịu hiền Trong lòng rất đỗi muộn phiền nói ngay: ‘Thằng cha này xỏ lá thay Nhưng mà con cũng còn may quá trời Nó chỉ quên ống nghe thôi Chứ quên ống chích tiêu đời con luôn. (Tác giả Vô Danh) ĐỊCH VÀ TAVợ là “địch”, Bồ bịch là “Ta" Đám cưới đám ma, ta đi với “địch” Party du lịch, ta đi với “ta” Chiến sự xảy ra, ta về với “địch” Nằm trong lòng “địch“, vẫn hướng về “ta” Hết tiền xa hoa, tìm về với “địch“ Chờ túi chắc nịch, sẽ lại thăm “ta“ Cuộc sống xa hoa, dại gì cho “địch” Những điều tốt đẹp, dành hết cho “ta” Lời lẽ chua ngoa, dành hết cho “địch“ Những câu êm đẹp, để nói cùng “ta“ Lỡ gặp phiền hà, về ngay với “địch“ Nhớ cười khúc khích, lại mau tìm “ta“ Khi bệnh trầm kha, bên ta là “địch“ Qua cơn nguy kịch,quay lại tìm “ta“ Giây phút trăng hoa, mà ta cho “địch" Cảm thấy chán mệt, hơn khi cho “ta” Thất thế xuống đà, mau tìm về “địch“ Chờ khi thăng tiến, quay lại tìm “ta“ Khi “ta“ bỏ ta, lại về với “địch”. Mở mắt tỉnh ra, cạnh ta là “địch“ Cuộc đời quá mệt vì “địch“ vì “ta“ Âu yếm mặn mà, ta không cho “địch” Bây giờ cơ cực, “ta“ lại bỏ ta Lòng thấy xót xa, quay về tìm “địch“ Nhưng đã không kịp,”địch“ cũng bỏ ta Giờ ngẫm nghĩ ra, hận “ta“ thương “địch” Cuộc đời đã hết, vì “địch“ bỏ ta Bài học rút ra, vì “ta“ mất “địch” Nếu không muốn mệt, đừng nên có “ta” Đời vẫn thăng hoa, khi ta còn “địch”. (Tác giả Vô Danh) | BÀ TRẺBà ơi cháu mới biết Bà Từ hôm Ông cháu đem Bà sang đây Bà sang Bà mặc áo dây Quần thun bó túm mang giầy gót cao Môi son má đánh phấn đào Tóc Bà cắt tém thêm bao nhiêu màu Ông cháu tóc bạc từ lâu Bây giờ lại nhuộm màu nâu mượt mà Ông cháu mới tuổi bẩy ba Về quê bảo lãnh dẫn Bà cháu sang Bà cháu người ở cùng làng Tuổi so với cháu chỉ hàng vai em Hôm đầu gọi chị xưng em Bị ông cháu mắng cấm xem ngang hàng Ông cháu bắt bố mẹ sang Bao nhiêu con cháu xếp hàng nghe ông Rồi ông quát giữa đám đông Gọi là Bà Trẻ cấm không sai lời Có trên có dưới chẳng chơi Gia phong phải giữ ở đời cho nghiêm!!! Quý Bùi (THĐ 69) BÀ EMBà em tuổi mới hăm ba Ông em vừa cưới về nhà vài hôm. Bà trông như ngọn cỏ non, Xanh tươi mơn mởn bên con trâu già. Ông em thì mới…bảy ba, Hơn có năm bó thôi mà có sao. Tiền ông rủng rỉnh hầu bao, Muốn gì có nấy bà nào có than. Kim cương, lắc bạc, vòng vàng, Cả người lấp lánh hào quang sáng ngời. Bà luôn rạng rỡ xinh tươi, Mi-ni váy ngắn khoe đôi chân dài. Bà mê đi shop tiêu xài, Làm ông cà thẻ mặt dài héo queo. Ông buồn nhưng hỏng dám kêu, Cưới con vợ trẻ phải chiều đó thôi. Chỉ cần bà trẻ ỉ ôi, Vuốt ve nũng nịu ‘Cưng ơi Cưng à’ Là ông quên hết ta bà, Cỏ non trước mắt trâu già gặm mê. Sợ rằng già yếu bà chê, Linh đan thần dược gởi về lia chia. Ông còn nhuộm tóc nhuộm ria, Đổi gu cho hợp nửa kia phĩnh đời. Ra đường thiên hạ hết lời, Khen ông bà xứng (nhưng cười sau lưng) Em mừng ông được hồi xuân, Nhờ ơn bà trẻ đã ưng ông già. Bà tuy không đảm việc nhà, Chỉ là chuyện nhỏ tình già đủ vui. Nhớ ngày xưa cũ xa xôi, Bà cũ tuy đảm lôi thôi chán phèo Bà mới ăn mặc hơi nghèo, Ông em thương lắm bám theo suốt ngày. Ông hết than vãn la rầy, Hết ngồi một đống loay hoay hầu bà. Cơm dâng, nước rót, massage Bà em thật sướng chắc là…biết tu. Lấy chồng già thật khỏe ru? Mai sau em cũng phải tu giống bà! |