
Xuân sang Tết đến anh say mất rồi Say là say mắt vợ cười Say là say cái duyên tươi mỗi lần Trên đời bao thứ đẹp xinh Nhưng mà anh cũng có cần chi đâu Vì anh có vợ tình sâu Vì anh có vợ đứng đầu đảm đang Xuân về chúc vợ đẹp, sang Mãi là ngọc nữ, bà hoàng nhà anh. Mùa xuân đẹp nhất hoa đào Trong nhà anh đẹp nhất bao đựng tiền Chúc cho bao đẹp như tiên Chúc cho bao lại đảm hiền như xưa Thân anh đi nắng về mưa Không bằng bao đứng đợi chờ thu ngân Bao nhiêu khó nhọc, gian truân Hôm nay Tết đến xin cứ phần cho anh Mong bao vui vẻ, yên lành Để anh lại kiếm tiền nhanh mang về. Vợ anh đẹp nhất trên đời Xuân về chúc vợ thảnh thơi, vui vầy Khi nào anh nhậu anh say Chúc cho vợ sẽ nương tay tức thì Khi nào ví rỗng anh đi Chúc cho vợ bớt chi ly nguýt lườm Khi nào rủng rỉnh tiền lương Chúc cho vợ sẽ ngọt thơm sẻ bùi Vợ ơi Tết đã đến rồi Chúc em xinh đẹp em thôi quản chồng. Ăn ngon mặc đẹp ra đường người khen Có chồng nhưng hãy còn duyên Em cười một cái đắm thuyền các anh Tiền nhiều rủng rỉnh cả năm Ước gì được nấy muôn phần sướng vui Chồng xin làm phận tớ tôi Suốt đời vâng dạ vợ xuôi ý vàng Trong ngoài lo liệu đàng hoàng Chúc vợ năm mới giàu sang, mỹ miều Đầu năm anh chúc vợ yêu Ngày xuân duyên dáng, mỹ miều, thướt tha Môi cười, miệng nở như hoa Em đừng nhăn nữa kẻo mà… khó coi. Ngày xưa em đẹp tuyệt vời Giờ em khó quá nên hơi bị “chằn” Nói xa chẳng ngại nói gần Năm này mong vợ bớt phần… ki bo Chồng xin tiền, vợ phải cho Giỏi chăm tụi nhỏ, giỏi lo việc nhà Vợ đẹp là vợ người ta Vợ anh “chằn” mấy vẫn là… vợ yêu. Trong nhà ngoài ngõ sạch trơn Nếu không có vợ lờm xờm khó coi Vợ là tiên nữ của trời Số anh may mắn được xơi lộc vàng Đông qua xuân tới rộn ràng Vợ xinh chúc lại đẹp ngang hoa đào Giận hờn nhanh tựa mưa rào Xin đừng rả rích anh ngao ngán lòng Yêu vợ anh nhớ anh mong Xin vợ đừng có lòng vòng khảo tra Việc nhà anh có qua loa Vợ yêu xin bớt kêu la, ĩ ầm Tiền lương có cữ, có phần Mong vợ đừng có lục trong, lục ngoài Khi buồn anh có lai rai Vợ yêu xin chớ kêu hoài khó nghe Thương vợ anh chở anh che Xưa nay vẫn thế đừng đe anh mà Vợ ơi, vợ hỡi, vợ à Xuân về chúc vợ bao la túi tiền! Xuân sang biếc lộc trên cành Anh xin chúc vợ trẻ xinh nhất nhà Đi chợ bớt bánh, bớt quà Nói năng ỏn ẻn, thơ ca suốt ngày Bạc tiền chật ví, nặng tay Bớt bài đay nghiến “cô này xinh không” Dịu dàng giữa đám bạn đông Đừng luồn tay véo anh gồng mình lên Chúc em khỏe mạnh, hiền, duyên Chúc em bớt tính xỏ xiên các chồng Chúc em môi đỏ mặn nồng Chứ đừng trợn mắt rồi phồng má lên Chúc em bớt tính hay rên Mỗi lần lương lậu không nguyên, không tròn Chúc em vui vẻ, cười giòn Để anh cũng bớt ăn đòn mỗi khi Vợ ơi xuân đến đông đi Thôi thì chúc vợ mơ gì cũng hên! Sưu tầm từ Internet | Xuân sang hoa nở rộn ràng. Mừng Xuân em chúc cả nhà yên vui. Anh ơi! em nghỉ thế nầy. Từ lâu anh đã nhọc nhằn vì em. Nay em xin giúp một tay. Chăm lo mọi việc trong nhà dùm anh. Để cho vui cửa vui nhà. Xuân nầy em đổi luật nhà nhe anh. Từ nay anh có đi làm. Tiền lương anh nhớ mang về tặng em. Bao thơ anh cứ để nguyên. Rồi thì em sẽ dâng anh tiền xài. Tiền xe, tiền chợ, tiền nhà. Cơm no áo ấm, em nguyền lo toan. Tiền nông anh chẳng bận lòng. Để em gồng hết, anh cần ăn no. No rồi anh giúp em nhe. Rửa xe, hút bụi, lau nhà, trông con. Nấu cơm, rửa chén, giặt đồ. Uỉ luôn cái áo, cái quần nhé anh. Vườn sau có mấy cùm hoa. Hôm nay hơi héo em chăm em trồng. Vì xưa anh trách anh hờn. Để hoa kia héo anh đòi cắt đi. Bây giờ em giử nó đây. Chỉ mong anh hiểu hoa tàn vẫn thơm. Rồi đây em sẽ hết lòng. Chăm nuôi phân bón hoa liền tươi xanh. Bây giờ anh đã thấy vui. Mọi người qua lại đều khen hoa mình. Nhưng rồi anh lại réo trời. Trời ơi em hởi sao mà lắm công? Đi làm còn có giải lao. Việc nhà anh đã làm hoài không vơi. Vậy mà em vẩn lo xong. Trong khi anh ngũ, em làm chẳng than. Ngồi kia xem bóng, hocky. Để em cơm nước, dọn nhà, trông con. Bây giờ anh đã biết rồi. Vì sao đôi lúc em rầy em la. Em ơi! em chẳng "chằn" đâu. Vì anh, em đã nhọc nhằn bao năm. Thôi thì luật mới bỏ qua. Anh đây xin hứa từ rày siêng năng. Một lòng thương vợ, thương con. Không ba qua nửa, cả nhà chung lo. Chúc em năm mới vui tươi. Cha con chồng vợ bốn mùa an khang. Trần Cẩm Nhung - January 2014, Toronto, Canada | Hôm qua đi shopping về, Em mang mấy túi Macy’s khoe chồng. Đây là cái áo coat lông, Giá sale ngàn chín rẻ không hả mình? Còn đây cái váy da xinh, Mặc vào em giống minh tinh Hoa Kỳ, Và đây cái nhẫn chín ly, Hạt trong nước lý đẹp ghê hả mình? Em ơi! dừng lại cho nhanh, Máu không lên óc , tim anh sắp ngừng, Sang đây anh vẫn ngại ngùng, Mình là tỵ nạn xin đừng theo Tây. Tóc huyền buông xõa lâu nay, Sao em cắt ngắn đổi thay nâu vàng, Nói ra lại bảo chồng gàn Em thay đổi quá chỉ làm khổ anh! Hoa chanh nở giữa vườn chanh, Thầy u mình với chúng mình chân quê, Mai sau đi shopping về, Dấu vào Closet đừng khoe với chồng, Kẻo không nó lại tăng xông, Thận suy, gan yếu, còn trông mong gì! Ngày xưa Bu nó hiền lành, Tóc dài còn thoảng hoa chanh vườn nhà, Từ ngày Bu nó đi xa, Mùi chanh Bu nó quăng ra lại vườn. Chỉ còn giữ một mùi hương, Chanel Bu nó vẫn thường xịt thoa. Đôi chân lúc trước ở nhà, Móng còn hoen ố,thoảng pha mầu bùn. Bây giờ xanh đỏ tùm lum, Móng chân , tay, tóc một chùm như nhau. Mỗi nơi mỗi thứ một mầu, Chân quê Bu nó vất đâu mất rồi. Lái xe Bu nó chỉ ngồi, Loại xe Lếch Xợt ghế đôi mui trần. Hột xoàn đeo cỡ ngón chân, Một mình mua sắm chẳng cần hỏi anh. Nghe bà Hạnh Phước dỗ dành, Trái chanh Bu nó bơm thành trái cam. Chẻ môi, nâng mũi, sửa cằm, Bây giờ Bu nó khác trăm vạn lần. Từ ngày xuất ngoại trao thân, Hương đồng gió nội quẳng dần đi đâu. Khuyết danh Cho tôi hỏi đàn bà là chi rứa??? Là những gì rung động trái tim ta Làm cho ta cảm thấy nổi da gà Là gặp gỡ, xốn xang, là tiếng sét ... Là hợp «gu» vì cùng chung tính nết Là âm thầm nhung nhớ lúc chia xa Là nụ hôn. Ôi rợn cả thịt da Là ẻo lả vòng tay nhưng rất chắc Là mái tóc mùi chanh thơm hăng hắc Là môi mềm ẩm tẩm bùa mê Là đôi chân thoăn thoắt đến, đi, về Là son phấn ngào ngạt hương rực rỡ... Là niềm vui cho hồn ta cởi mở Là đắng cay, nhục nhã lúc ghen tuông Là dễ thương trong những lúc thẹn thùng Là bẳn gắt dữ dằn khi la lối Là những người sợ ma về ban tối Là ôm chặt để kiếm sự chở che Là đắm say lúc má tựa vai kề Là hay nói «Suốt đời yêu anh mãi» Là cái tật suốt ngày hay lải nhải Là chỉ mình lẽ phải. Các ông thua!!! Là shopping hay đi sắm đi mua Là phục vụ, đến gãy lìa xương sống Là hay hờn, mặt chầm dầm một đống Là hỏi gì không nói, gọi không thưa Là ngoài trời vừa nắng lại vừa mưa Là phải trái trắng đen không phân biệt Là cãi cọ, ta vẫn là thua thiệt Là chịu thua. Thôi đi ngủ cho xong Là vắng nhà một bữa đã nhớ mong Là đủ thứ hầm bà lằng trong đó Tạ ơn Trời đàn bà vẫn còn đó Để đàn ông vẫn còn có niềm vui Chỉ đàn ông. Thôi chết quách cho rồi Không đàn bà Ôi chẳng thà tận thế. |