Thi Sĩ Vườn Nhà‎ > ‎Thơ Vui‎ > ‎

Thơ Vui Trước Tháng 10 2014



Cá Lòng Tong Kho Sả

Cá lòng tong kho sả
Hai đứa ăn cho đã
Ớt cay cùng với sả
Nước mắt rơi lã chã
Chợt bị bà xã vả
Chuyện gi khóc đó hả?
Biết nói sao với bả!
Dối là ngủ chưa đã
Cá lòng tong kho sả
Bên anh vẫn là bả
Tâm tình thật rời rã
Bút viết nào để tả...
Cá lòng tong kho sả
Phải chi em là bả
Dù ớt cay hay sả
Anh luôn cười ha hả...

Lâm Tuấn - Arcadia, US - Sep. 2014


THƠ HUỀ VỐN

Đau đớn thay phận đàn bà
Đi đâu cũng bị người ta làm chồng
Đau đớn thay phận đàn ông
Đi đâu cũng bị làm chồng người ta ...
Con kiến mà leo cành đa
Leo phải cành cụt leo ra leo vào
Con kiến mà leo cành đào
Leo phải cành cụt leo vào leo ra

Nhà tui buổi sáng nắng vào
Buổi trưa nắng đứng , buổi chiều chào ... ra
Nhà tui ngộ lắm mấy cha
Tối là tắt nắng, sáng ra nắng vào ...

Làm thơ phải có khúc đầu
Kế đến khúc giữa, hạ hầu khúc đuôi
Làm thơ khác viết văn xuôi
Khúc đuôi phải ở sau đuôi khúc đầu.

Đau đớn thay phận làm người
Không ăn thì đói, ăn vào thì no.

Một năm thì có bốn mùa
Có mười hai tháng nắng mưa um xùm

Lấy chồng giàu thì đời em thong thả
Lấy chồng nghèo thì vất vả long đong
Nghèo giàu cũng 1 tấm chồng
Ngu gì hỏng lấy ... 1 ông thiệt giàu ..

Thứ hai em phải đi làm
Thứ ba em cũng vì làm phải đi
Thứ tư làm việc nên đi
Thứ năm càng phải vội đi để làm
Thứ sáu em cũng phải tham
Thứ bảy bận quá vì làm phải đi
Chủ nhật thủng thẳng nghĩ suy
Ở nhà buồn quá có khi đi làm

Bố tôi chồng của mẹ tôi
Mẹ tôi vợ của bố tôi chứ gì!

Bên Tây chuyện đấy là thường
Gặp nhau ngoài đường họ vẫn hôn nhau
Việt Nam nhìn trước ngó sau
Tìm ngay chỗ vắng hôn mau rồi về.

Thơ sưu tầm
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
KIẾN BÒ

Kiến bò quanh miệng chảo,
Tìm không được lối ra,
Quay đầu bò trở lại,
Miệng chảo kiến bò quanh,
Hết một ngày lanh quanh,
Kiến bò quanh miệng chảo…

Ngọc Huệ
Perth, Australia - Sep. 2014
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
TẠI SAO?

Em hỏi anh tại sao?
Trên trời có nhiều sao,
Anh nhìn lên trời cao,
Có nhiều sao trên trời,
Anh chẳng biết tại sao?

Ngọc Huệ
Perth, Australia - Sep. 2014

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
GIÓ LẠNH

Gió chiều nay lành lạnh,
Em có thấy lạnh không?
Anh choàng em áo ấm,
Em hỏi anh lạnh không?
Lành lạnh gió chiều nay,
Anh lạnh vì không áo.

Ngọc Huệ
Perth, Australia - Sep. 2014

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
DỐC NÚI

Đồi núi dốc cheo leo,
Cố trèo lên đỉnh đèo.
Cheo leo đồi núi dốc,
Đỉnh đèo hãy cố leo.

Ngọc Huệ
Perth, Australia - Sep. 2014

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
PHỞ

Đầu tuần ăn phở tái,
Giữa tuần tái ăn phở,
Cuối tuần phở tái lại,
Cả tuần ăn phở tái… (ngán quá rồi)

Thân tặng bạn đọc

Ngọc Huệ
Perth, Australia - Sep. 2014

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Thứ hai em phải đi làm
Thứ ba em cũng vì làm phải đi
Thứ tư làm việc nên đi
Thứ năm càng phải vội đi để làm
Thứ sáu em cũng phải làm
Thứ bảy bận quá vì làm phải đi
Chủ nhật thủng thẳng nghĩ suy
Ôi chao hên quá hôm nay khỏi làm

Ái Ninh - Atlanta, US - Sep. 2014
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Thứ 2 xin nghĩ ở nhà
Thứ 3 buồn chán tội chi phải làm
Thứ 4 chưa đủ xả hơi
Thứ 5 lơ đểnh ngồi chơi xơi trà
Thứ 6 lòng lại xôn xao
Thứ 7 tiết mục ăn chơi còn nhiều
Chúa Nhật mệt ngũ li bì
Thứ 2 xin phép nghĩ thêm vài tuần

Lâm Tuấn - Arcadia, US - Sep. 2014

Bô Lô Ba La

Nhung ơi, Nhung à,
Nhung ở đâu ta?
Làm sao tìm ra.

Hoa ơi, Hoa à,
Hoa ở quá xa,
Thật khó gặp nha.

Trúc ơi, Trúc à,
Nhả tơ nhiều nha,
Lụa mới dệt ra.

Chinh ơi, chinh à,
xả láng hết ga,
Hà Đông Không la.

Cô ơi, cô à,
Em hơi ba la,
Xin đừng trách nha.

Khoái Chí Tử - Aug. 2014
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Đông ơi, Đông à
Nhớ người ở xa
Sao mà bô la
Quá cở vậy ta

Nếu sợ bị la
Thì cứ nhả ra
Vài đường tơ nha
Tặng nàng ở xa

Nàng sẽ vui ra
Làm thơ cho ta
Cười thêm tí nha
Cuộc đời vui ra

Cô Nương - Australia
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Đông ơi Đông à
Sáng sớm kêu ca
Bà xả không la
Tối sẻ biết ta

Cô ơi cô à
Sá́ng sớm làm thơ
Nhưng tơ không nhả
Nên phải ngồi mơ

Mơ tình bạn cũ
Laị muốn rủ về
Tất cả cùng vui
Để đời muôn thuở
không lở tình nầy.

Nhung ơi Hoa hởi
Tại bởi vì sao
Không ở gần nhau
Để nghe Nhung kể

Chuyện tình Hoa Lục
Thời còn sôi sụt
Thương Hoa Vinh phải
Ốm o gầy mòn

Thân chàng tuy nhỏ
Tim đỏ lại to
Nên khi ngả bệnh
Phải nhờ nàng thăm

Một lần gặp gở
Bệnh đở trăm phần
Than ôi vận nước
Em đi anh ở.

Nên lở cuộc tình...
Bây chừ gặp lại
Thì đã Mười năm+
Nhìn Hoa Vinh nói

Lúc xưa non dại
Yêu Hoa nhưng ngại
Dám chi tỏ tình
Còn Hoa khe khẻ

Phải chi Hoa biết
Thì đâu lỡ làng
Bửu đây Vinh đó
Biết chàng nào hơn....

Lưu Kim Trúc - San Diego, Aug. 2014
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Trúc ơi, Trúc à,
Trúc thật là hay,
Viết thơ rất tài.
Vậy mà cứ ngại

Không muốn nhả tơ.
Trúc nhả tơ rồi,
Làm Đông thẫn thờ,
Ngớ ngẩn như mơ.

Xin nhả thêm tơ,
Để Đông khỏi chờ,
Người đẹp viết thơ.
Cho tỉnh giấc mơ.

Khoái Chí Tử
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Đông ơi Đông à
Lụa Đông óng ả
Nhả hoài không hết
chỉ chết Trúc đây

Một lần nhả thử
Chút ít tơ tằm
Nên giờ mắc nợ
Đành phải tuôn sợi

Kẻo không Đông chờ
Thôi nhé Đông hởi
Trúc gởi tơ nè
Xin Đừng mong nửa
Tằm nầy hết se

Lưu Kim Trúc - San diego, Aug. 2014
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Con Tằm nhả tơ.
Nhả hết tơ lòng.
Tơ dệt thành lụa.
Lụa màu long lanh.
Suốt đời khắng khít.
Quyện thành một cục.
Gỡ mãi không ra.
Bô lô ba la.
Đó là như thế!
Đùa chút cho vui.
Không là sự thật.

Phiêu Lưu - Aug. 2014
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Hàn Đông ơi hởi Hàn Đông
Tầm kia đang ngũ
Đánh thức làm gì
Làm Trúc giựt mình
Nhả tơ đầy cửa
Hàn Đông bí lối
Kêu cứu tùm lum
Ai thấy thương tình
Ra tay giúp đở
Thoát khỏi lần này
Lần sau xin né

Trịnh Tố Chinh - Virginia, Aug. 2014

CHIA TÌNH YÊU

Tình yêu đó, sao anh đành chia rẻ?
Để trọn tình, không đẹp lắm hay sao?
Nhưng âu đó, cũng là tình thân tặng!
Thôi thì đành, chia xẻ nó làm đôi...
Để mọi người, thân hưởng được tình ta
Cho lan rộng, tình yêu niềm chan chứa.
Ừ! thôi nhé, anh chia thành muôn mảnh...
Hiến cho đời, hương thắm của vườn hoa...

Trần Cẩm Nhung - Toronto, Canada, Aug. 2014


KỂ CHUYỆN HỘI HÈ

Hôm qua đi dự hội hè
Trường tôi tổ chức bạn bè chung vui.
Mọi người đều khoảng sáu mươi
Mà như đôi tám đôi mươi có thừa
Các ông cười nói chẳng chừa...!
Nào là Phê Lú, lù đù vát lu...!?
Rồi thì anh nói ông khoe...
Nào hay bà vợ cũng khoe thế nầy:
"Các ông trông thật vui ghê,
Ông đi Phê Lú, tui đi mua xoàn"
*Ha...Ha...Ha...(tiếng cười vang)

Một tuần trôi thiệt là nhanh
Mới đây mà đã chia nhau ra về.
Người về tôi ở buồn ghê!
Nhớ câu anh nói thiệt phê qúa trời:
"Sáu mươi chưa gọi là già,
Sáu mươi là tuổi dậy thì lão niên.
Được vào cái tuổi sáu mươi
Thì vui cho trọn, tuổi đời lên hương."
Ai ơi, đừng nghỉ chi xa,
Cuộc đời rung rủi, mau mau vui vầy,
Bây giờ con lớn, vợ g...i...à (Hơi bị cà lâm)
Mình đà thư thả, quả là thần tiên,
Hôm nay vui với bạn bè,
Ngày mai tôi đến hội hè cùng con.
Có ngày tôi dắt vợ hiền...!?
Cùng nhau dạo phố, mua gà mua heo
Leo đeo thằng cháu đòi theo
Thôi thì dẫn hết, một nhà yên vui...

Lãng Tử


TỦI THÂN PHẬN GIÀ

Từ ngày đến xứ cờ Hoa,
“ Ladies come first” nên em đổi đời .
Em  nay ăn diện quá trời !
Anh cày hai “ jobs “ tơi bời thân anh.
Em ơi ! Đừng cố chạy nhanh,
Học đòi “ mode” mới , khổ anh thân già.
Sao em cứ mãi tà tà,
Ngày ngày mua  sắm , ăn quà liên miên.
Anh làm thật khổ muốn điên,
Tiền “ bill “ ,tiền  nợ ( nhà)  thay phiên tới đều.
Thân anh giờ đã liêu xiêu,
Mong em giảm bớt tiền tiêu anh nhờ.


Ú NU CÔ NƯƠNG


Người Xưa


Gặp lại nhau chi quá phũ phàng...
Nàng xưa dáng nhỏ môi hồng đỏ...
Bỏ lại vườn xuân của một thời...
Bóng cũ môi kia chiều nắng nhạt.

Bâng khuâng xao xuyến giờ tao ngộ.
Tưởng gặp lại em của thuở nào.
Nhưng hình bóng ấy giờ đã mất.
Để lại lòng tôi chút thẩn thờ.

Cố quên bóng em giờ trong mắt...
Giữ trọn hình em buổi xa xưa...
Cho anh nhớ mãi em ngày ấy.
Gặp lại nhau chi quá phũ phàng...

Trịnh Hà Đông
Virginia, USA - August 2014


Tiếp nối bài "Thao Thức Vì Anh" của Trịnh Tố Chinh.

Anh ở nơi nầy xa em lắm.
Thao thức làm chi, có được gì?
Chồng em cũng lạnh khác gì "Đông".
Hãy đến với anh để ấm lòng.

Khoái Chí Tử
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Dù Đông lạnh lẻo tình luôn ấm,
Cứ thử ôm vào sẽ biết ngay.
Em ơi, thao thức càng thêm lạnh,
Cứ ngủ đi rồi ắt sẽ quên.

Ngủ đi em, trong giấc mộng vàng,
Có người yêu nhỏ muốn thương em
Nhưng vì bên cạnh Đông đang ngó,
Đã khiến anh xiù chịu rút lui...

Lãng Tử
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Thế thì bạn hởi cứ yêu
Yêu chồng, yêu vợ, yêu người mình thương.

Thôi rồi một lần gặp gở
Ai đi, ai ở để tim dại khờ

Trúc
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Anh là lãng tử mầy râu
Dám làm dám chịu sợ phiền chi ai.
Thơ anh cứ viết lung tung
Ai thích thì đọc không thì xoá đi.

Trịnh Tố Chinh


Từ ngày em nói I DO.
Anh về bỏ bút, vác cầy cho xong.
Mong cho có jobs lập công.
Thơ đành phai nhạt vì anh có nàng...

Trịnh Hà Đông
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

Chia tay bạn rồi tôi vẫn nhớ...
Thương mãi ngàn năm phút gặp nhau...
Bao nhiêu nhung nhớ đi lên Web.
E-mail, Face book sợ gì nhớ nhung...
I phone ta cứ việc bấm vào,
Bao nhiêu tâm-sự trút vào đường dây.
Bill về lúc đó sẽ tính ngây,
Tháng nầy nói ít, tháng sau nói bù...
Nếu lở tháng này lương chưa có.
Bill gởi Hàn Đông ảnh tính cho...
(hà hà)...

Trịnh Hà Đông


60 là tuổi mới qua dậy thì.
65 hết tuổi thiếu nhi
70 là tuổi mới đi vào đời
75 là tuổi ăn chơi.
80 là tuổi yêu người yêu hoa.
90 mới bắt đầu già
Đêm đêm vẫn cứ mặn mà yêu đương.
100 có lệnh diêm vương.
Cứ ở trên ấy yêu đương thỏa lòng.
Bao giờ đạn hết lên nòng.
Từ từ nằm xuống là xong một đời.

Thơ Sưu Tầm (không rõ tác giả)


°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
CƠM VÀ PHỞ

Có ai hỏi bạn thích “Cơm“ hay “ Phở “,
Xin thưa rằng thích cả “Phở“ và “Cơm“.
Sáng tinh mơ ngồi bên tô “Phở“ nóng,
Với nước lèo béo ngậy cả vành môi.
Mùi “Phở“ thơm nứt mũi đã phê người,
Thêm hương vị bên ly "cà…phê…” nóng.
Ối chà chà! Ngon tuyệt quá bạn ơi…!?
Đầy năng lượng cho cả ngày làm việc.
Chiều bụng đói lại thèm tô “Cơm“ trắng,
Gạo “Nàng Hương“ thơm ngát cả trời quê.
Rồi ao ước nồi canh chua cá lóc,
Cùng cá rô kho tộ thật vàng ươm.
Ối chu choa! Buổi “Cơm“ chiều hấp dẫn,
Làm sao quên cảnh đầm ấm gia đình.
Cảm ơn đời cho ta “Cơm“ và “Phở“,
“Phở“ xơi rồi nhưng sao lại thèm "Cơm“.

Ú NU CÔ NƯƠNG


°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
... Chẳng Cho Dù Thèm ...

Trăng tàn gió thổi hiu hiu...
Em đây xin gởi đôi câu đến chàng:
Phở Cơm chàng thấy đều thương,
Mong tìm ăn thử Phở ngon thế nào?
Phở kia tuy thật là ngon...
Ăn thêm vài miếng mỡ cao lại phiền!
Anh về xin với vợ hiền
Cho anh ăn lại nồi cơm mặn mà.
Nhìn anh em nói dịu dàng:
"Cơm thừa em có, nhưng... không thèm cho anh...!!!"

Lãng Tử

BÓP

Đông ơi Đông hởi
"Bóp" rồi đừng la
Bô lô bô la
Là ta bị đòn
Nhớ đừng chửi Trúc
Vì tằm không tốt
Nên đành nhả đi
Bao giờ tằm tốt
Là ra thơ hiền

Lưu Kim Trúc - San Diego, Aug. 2014


Cô cậu yêu nhau thường hay hỏi.
Anh yêu em đếm được bao nhiêu?
Anh nói như non cao đất rộng.
Em đáp lại chưa đủ đâu anh.
Vợ chồng son định cho chữ đủ.
Tiền tháng nầy đưa đủ chưa Anh?
Tiền nhà tiền điện cộng tiền Bill.
Anh thì đưa hết chẳng còn xu.
Ông bà dinh cho chữ đủ là:
Vui buồn kề cận mãi bên nhau.
Gia đình hạnh phúc và no ấm.
Khỏe mạnh bên nhau thấy đủ rồi.
Đủ Bao nhiêu mới gọi là đủ,
Mà chờ đủ chờ đến bao giờ.

Lưu Nga Ảnh - June 2014

TÌNH BẠN 2

Ôi, tình bạn thiêng liêng.
Yêu thương và gắn bó
Đậm đà và tha thiết
Nay sắp được gặp nhau
Tay bắt với mặt mừng
Ôm nhau nở nụ cười
Thương nhau lệ trào dâng
Tình yêu ngày xưa cũ
Trở lại với thâm tình
Nhìn nhau bao trìu mến
Mơ ước còn gặp nhau
Trong những năm dài kế tiếp.

Trần Cẩm Nhung
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Hôm nay anh đã già rồi.
Tim anh vẫn trẻ như ngày xa xưa.
Anh già tay mắt đã mờ,
Nhưng tim vẫn đỏ, không đen chút nào.
Chúng mình khi gặp lại nhau,
Nỗi lòng cứ tỏ, đừng lo lắng gì.
Chồng em có đứng kế bên,
Vợ anh đứng đấy, có sao đâu nào.
Vì mình là bạn thâm giao,
Nay đà gặp lại, cứ nhào lại ôm.

Khoái Chí Tử
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Tim anh vẫn trẻ như ngày xa xưa.
Anh già tay mắt đã mờ,
Nhưng tim vẫn đỏ, không đen chút nào.

Lưu Kim Trúc
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Chồng em có đứng kế bên,
Vợ anh đứng đấy, có sao đâu nào.
Có chồng thi mặc có chồng
Anh mơ anh tưởng dáng nàng năm xưa.
Trùng phùng giây phút qua mau
Dự xong buổi tiệc, nhà ai nấy về.

Trịnh Tố Chinh

Ngày Xưa Em Nhỏ

Ngày xưa em nhỏ em xinh.
Giờ thì em đã có chồng, hai con.
Chồng em dáng nhỏ thon thon.
Nhưng cầy hai jobs kiêm luôn việc nhà.
Em đây thật quá lucky.
Mới ngoài năm bốn đã về hưu non.
Ở nhà chăm sóc việc nhà.
Lâu lâu lên mạng làm thơ tặng bạn hiền.

Trịnh Tố Chinh

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
MÊ THƠ

Có chồng thì mặc có chồng
Dù cho em có hai con chẳng màng
Anh đây thương mến em hoài
vì thơ em giỏi, vì văn em tài...
Em ơi, anh hãy còn mơ
Ước gì em nhỏ làm thơ trữ tình,
Thơ em nghe ấm dịu lòng
Hồn anh đã gởi vào thơ em rồi..

Lãng Tử.

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Nghe em nói thật khoái tai.
Chồng em dẩu có, mặc em có chồng.
Ước gì anh vẫn còn tơ.
Anh đây tán thiệt, bằng thơ trữ tình.

Bông xinh dù đỏ hay hồng.
Em xinh, em dẩu có chồng cũng xinh.

Khoái Chí Tử
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Tán tình gái đẹp anh hay
Ra về gặp vợ anh hay chối dài..
Ái chà anh chẳng dám đâu,
Chẳng qua thằng bạn nó nhờ anh thôi.
Em ơi, anh nói thiệt mà...
Em là đẹp nhứt trong lòng anh đây!

Lãng Tử
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Em sao nói đúng quá chừng.
Tật anh khó bỏ, em đây đã tường.
Ra đường gặp gái anh thương.
Về nhà sợ vợ là phường nam nhi.

Khoái Chí Tử
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Anh ơi nói nhỏ câu nầy,
Anh mà lộn xộn coi chừng đó nhen.
Vợ anh tuy chẳng nói nhiều.
Nhưng GPS đặt trong lẩn ngoài.
Anh nên cẩn thận là hơn.
Nếu còn hó hé thì coi chừng nàng...

Tố Chinh
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Em ơi chớ có đùa dai
Vợ nhà nên quý , việc nhà lo toan.
Có ngày vợ sắm "ba ton"
Cho em một chưởng "đi đon" cuộc đời.
Khuyên em nên chớ nhiều lời,
Chọc ghẹo em gái vài lời rồi thôi.
Nhưng mà đừng có lôi thôi,
Vợ nhà nổi giận em toi cuộc đời...đó nghen hì...hì...

Ú NU CÔ NƯƠNG
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Chúa ơi, đùa chút cho vui.
Nào ngờ lại bị tấn công quá trời.
Hai nàng sư muội Nhung, Chinh.
Tấn công một lượt, chưa còn đỡ xong.
Bây giờ thêm lại "Cô Nương".
Bảo răn em nữa hết đường để… chui.

Không còn là “Khoái Chí Tử”
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Thương em nhắn nhủ mấy lời,
Nói thì nói vậy nhưng lòng vẫn thương
Biết em bản chất hiền lương,
Chỉ là nói giởn cho đời thêm tươi,
Thôi em cứ hãy đùa vui.
Thích làm "khoái chí tử" cũng vui cuộc đời.

Ú NU CÔ NƯƠNG
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Anh ơi xin chớ bận lòng
Đùa vui không thật thì phiền ai đâu.
Tiếu cho thế sự nhân tình
Cùng nhau vui thú, bỏ đời khẩn trương.

Đi làm tám tiếng ôi chao,
Xếp la bạn trách, muốn khùng muốn điên...
May nhờ có rảnh đôi giây,
Liền lên trên mạng, đọc thơ tiếu mà.

Tiếu xong trở lại đi làm,
Làm xong, đi chợ đi bừa cùng con.
Vợ con anh ẳm anh bồng,
Thương anh vợ chẳng trách phiền anh đâu.

Lãng Tử

Tìm Bạn Bốn Phương

Anh già nhưng tính anh vui,
Em nào có thích anh khui đem về,
Nhà đang trống vắng bốn bề,
Việc nhà, cơm nước lề mề lắm thay
Ngày nào anh cũng loay quay,
Nấu cơm, giặt giũ muốn say cả người
Em nào có thích chồng lười,
Anh xin đăng ký là người trước tiên
Anh đây cũng có vợ hiền.
Nhưng vì bê bối vợ phiền về quê.
Bây giờ mới tỉnh cơn mê
Em nào muốn giúp anh bê về liền.

(Anh già sáu bó)

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Biết yêu thuở mới lên mười
Giờ đà sáu chục mãi còn quạnh hiu
Còn ai chung số phận này
Tìm ngay đến nhé chớ chờ đợi chi.

Lãng Du
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Biết yêu từ thuở lên mười,
Mà không dám nói, mới còn quạnh hiu.
Liu thiu một tấm thân gầy,
Giờ mong tìm lại cái thời xuân xanh.

Sáu mươi chưa gọi là già
Cùng chung số phận, đầm già thiếu chi...
Còn mong Cô Thắm về làng
Thì thôi đừng nhé, tuổi chàng không kham.

Cô nàng hai mươi.

Nhớ Em

Em ơi! Ơi hởi là em!
Lúc em bên cạnh anh nào biết đâu?
Bây giờ em đã xa rồi
Lòng anh mới thấy, đợi chờ ngóng trông!
Một ngày anh tưởng ba năm,
Đêm về vắng lạnh chùm mền như không
Khóc thầm anh gọi em ơi!
Về mau anh đợi, kẻo không anh khùng,
Khùng vì thương nhớ em nè!
Còn thêm cái bụng nó kêu rồ rồ....
Cơm trưa cơm tối chẳng còn
Giờ không ai nấu anh làm sao ăn?
Ối gời, cái bụng nó than...
Làm anh sôi ruột, biết ơn em rồi.
Có em chăn ấm nệm êm
Có em cơm tấm, cơm sườn chẳng lo.
Bây giờ anh chỉ cần em.
Cà phê, cà pháo, cà ràng cũng không..hu..hu..

Lãng Tử - June 2014


°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Chết Anh Rồi

Em đi bỏ lại chồng già.
Không ai chăm sóc chồng già khổ ghê.
Tủ lạnh thì hết đồ ăn.
Anh không biết nấu tính sao bây giờ.

Bụng thì không thể đợi chờ.
Em mau về gấp, anh thời cảm ơn.
Chén bát thì đã không còn,
Vì không ai rửa, trong sink ứ đầy.

Đồ dùng rải rác tùm lum.
Xưa nay anh cứ để em dọn dùm.
Mền gối không xếp, không ngăn.
Như hang ổ chuột, như là chuồng heo.

Quần áo bỏ đống hôi rình.
Không người giặt giũ, mặc gì nữa đây?
Em ơi về giúp anh ngay.
Nếu không, anh sẽ ngủm queo cù đèo.

Khoái Chí Tử - June 2014


°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
CHƯA CHẾT ĐÂU EM

Em ơi, chỉ mới một ngày..
Xa người vợ quý lại than quá trời!
Thôi thì ráng chịu đi em,
Cha già chăm sóc, việc nhà đảm đang.
Thế hết đi dọc, đi ngang,
Tập làm nội trợ, vợ về thương thêm.
Hôm nay có nắng bên thềm,
Mang đồ ra giặt cho mềm đôi tay,
Đồ đạc ngăn nắp khéo thay,
Cố lên em nhé, vợ về cưng thêm

Ú Nu Cô Nương - June 2014


°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
ANH CÀ KÊ

Em ơi! Anh đáng đời dê,
Cà kê dê ngỏng cho mà hả hê?
Bây giờ em bỏ về quê,
Thì nay anh lại cà tê quê mùa
Mong em mau chóng quay về
Bằng không anh sẽ ngũm quèo cù queo.
Anh đây than vắng thở dài...
Mền chăn không ấm, bụng thời đói meo.
Leo teo anh ngũ chèo queo
Chuồng heo anh ở, nhà thời vắng teo.
Mỗi ngày anh cứ leo teo...
Không cơm không nước không người tỉ tê.
Em ơi! thôi chớ giận hờn,
Từ nay anh sẽ bỏ nghề Cà Kê...

Lãng Tử - June 2014



Bản tánh anh rất hiền lành,
Nhưng mà có tật hay ghiền “CÀ PHÊ“.
Em  cười anh thấy phê…phê…
Ngày nào anh cũng “CÀ KÊ“ quán mình.
Anh đây cũng thích ngắm nhìn.
Rủ thêm bè bạn  “CÀ RÀ“ quán em.
Mắt thì nay đã lem nhem.
Nhưng mà thích ngắm mấy em chân dài.
Anh hay “CÀ RỞN“ hằng ngày,
Được em tiếp đãi cho anh tận tình.
Em thì duyên dáng dễ nhìn.
Gọi anh tha thiết  anh à , anh ơi!
Nếu anh mà có chịu chơi,
Anh mua  “CÀ RÁ“  nhẫn soàn tặng em.
Đây là kỷ vật làm quen,
Cho em “CÀ THẺ“  anh thì muôn năm.
Anh nghe nên muốn “CÀ LĂM“.
Gặp em “CÀ CHỚN“ thôi mình chia tay
Anh đành phaỉ chạy như bay,
Anh về mái ấm “CÀ TÀN“   cho xong.
 
Ú NU CÔ NƯƠNG
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Cà .. Phê .. Mê ..

Anh ơi, xin chớ bận lòng !
Cafe anh uống lợi thần lắm thay,
Giúp anh tươi tỉnh mỗi ngày
Làm cho công việc một ngày tốt hơn.
Còn như anh thích Cà..Phê..
Vì Phê lời nói, mà tê cả người... 
Cà phê em nói là mê.
Đê mê chìm đắm, bên người đa ngôn :
Anh ơi ! anh hởi ! anh ơi !
Vì em là kẻ phải bê gia đình .. !?
Áo em nửa kín , nửa hờ.
Vì tiền không đủ để mua trọn phần..
Mong anh giúp đỡ một lần
Bằng không em phải tảo tần nắng mưa.
Xin thưa anh chớ nỡ lòng
Để em phải đắm trong vòng mưa rơi.
Khiến anh thương xót chạnh lòng.
Thì thôi anh sẽ đợ nhà ... đợ xe ...
Thế rồi một chuyến Cà.. Phê..
Lê thê như kẻ quạnh hiu không nhà !

Lãng Tử


°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Một Kiếp Hoa

Nhìn cánh hoa tàn úa
Mắt chợt buồn cay cay!
Hôm nào hoa đang nở
Trông thật hồn ngất ngây.

Giờ cánh hoa tàn úa
Trông thấy liền ngất ngay...
Em ngày xưa thần thoại
Giờ thiệt giống thần sầu...

Mỗi khi nhìn hoa úa
Em nghĩ mà thương hoa
Ngày xưa thời xuân sắc
Giờ đã qúa xa vời.

Nhiều khi buồn muốn khóc
Tủi cho kiếp làm hoa
Khi hoa tàn héo úa
Chẳng một bướm ong nào
Chịu nhìn hoa một thoáng
Tiển biệt một đời hoa...!!!

Trần Cẩm Nhung
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

Áo Lụa Còn Đâu

Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt sốt
Bởi vì em mặc chiếc váy mỏng tanh
Anh thấy em mà anh hổng dám nhìn
Váy của em đã không còn chỗ ngắn

Anh vẫn nhớ, em ngày xưa duyên dáng
Áo dài bay trong bảng lảng mây chiều
Nhưng sao nay em thay đổi rất nhiều
Em chạy theo những “mô-đen bốc lửa”

Gặp một bữa anh hết hồn một bữa
Gặp hai hôm anh xây xẩm mặt mày
Em ra đường chỉ vài kẻ khen hay
Còn hầu hết đều nhìn em ngao ngán

Xưa em đẹp với áo dài duyên dáng
Xưa em xinh với chiếc áo bà ba
Nay thấy em anh nhìn hổng có ra
Bởi em mặc toàn “thời trang kinh dị!”

Em nghĩ sao hỡi người anh yêu quý
Giữ hộ anh xinh xắn áo bà ba
Anh vẫn yêu những màu áo quê nhà
Giữ hộ anh tà áo dài truyền thống

Thu-Phương - Aug. 2003 (Thơ sưu tầm)
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Áo Lụa Còn Nguyên

Nắng Sài Gòn anh say rồi gay gắt
Chẳng vì em mặc váy ngắn gọn, sang
Váy lụa xinh chính hiệu Ý đàng hoàng
Sao anh nỡ gọi “thời trang kinh dị”?

Em vẫn nhớ ngày xưa anh thậm chí
Khen thon thon “trường túc bất chi lao”,
“Dáng kiêu sa, đài các, đẹp làm sao,
Em bận áo ngắn, dài, sao cũng đẹp!”

Người thiếu nữ tuổi xuân ôi hạn hẹp,
Chiếc rốn xinh dấu nhẹm phí của đi,
Áo dài bay phất phới rứa mà chi?
Giặt tốn nước, may tốn công, tốn của!

Rồi thiển nghĩ đời người đâu mấy thuở,
Chiếc áo choàng sao lập nổi Thầy Tu?
Mới xuân về, chợp mắt đã sang thu,
Nên chỉ cố en-joy theo tâm nguyện...

Người yêu hỡi, anh ơi nên hãnh diện,
Giúp dùm em ăn diện với người ta,
Giữ làm chi cổ điển áo bà ba,
Còn truyền thống áo dài - chuyện dzĩ vãng!

Trần Hoàng Nam (Thơ sưu tầm)
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

HUYNH MUỘI TÌNH THÂM

Ai ơi, xin chớ bận lòng!
Tình thân nghĩa nặng chẳng màn xa xôi.
Cho dù cách trở ngăn sông
tình ta vẫn đậm như mùi sầu riêng.
Một ngày không được bên nhau
Nhưng tâm ta vẫn gần nhau mỗi giờ.
Kính chúc mọi người luôn an lạc.

Nhung
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Huynh đây không mấy an lòng,
Khi không nghe thấy muội cùng nhóm vui.
Giờ thì đọc được mấy câu.
Huynh đây cũng bớt lo âu phần nào.
Hy vọng muội khỏe lại mau.
Chuối xiêm dù dập, vứt đi sao đành.
Đùa chút cho vui. Chúc muội vui khỏe.

Thân mến,
Đông
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Nói chơi cho đở buồn rầu
Cho dầu chuối dập cũng là chuối hương.
Khi thương trái ấu cũng tròn
Dù buồn đi nửa cũng là tình thân.̣
Mỗi ngày em cũng bân khuân!
Nhưng thân thì đã lân lân muốn nằm.

Nhung
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Muội ơi,

Muốn nằm thì cứ đi nằm,
Có cần huynh đở, huynh bồng muội không?
Nhưng huynh không nghĩ em cần,
Anh Tài ở đấy làm sao cho bồng.

Thân mến
Đông

Hổng cần anh đở anh bồng
Vì em có gậy, đứng ngồi chẳng lo.
Cho dù tuy nói hổng cần
Nhưng mà nếu hỏi ân cần lắng lo.
Thì đây em nhận muôn phần
Tình huynh nghĩa muội thật là ấm êm.
Sư môn nay có thêm người
Em đây vui lắm, lắm người thương em...

Nhung
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Lạc quan em có hơn người
Nghe em hài hước anh cười sún răng
Sún răng anh thấy băn khoăn
Băn khoăn kg nói bị Đông kéo cò
Cò Đông tao nhả mê thai
Du dương âm điệu dẫn nhau vào đàn
Đàn Đông tiếng gọi rủ nhau,
Cùng vui bạn nhé dẫu xa muôn trùng

Long - bắt đắc dỉ
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Thế thì em phải lạc quan
Mong mang anh đến đào viên nhà mình.
Bình bình anh sống bình bình
Chẳng ra tay trấn, an bình võ lâm.
Bây giờ anh đã nhập lâm
Thì thôi anh nhé nhập đàn cho vui!

Nhung


Nếu bạn nào muốn tím chỗ nòng ấm,
Thì phải đến Atlanta thành phố nắng chan chan,
Nói vui thôi nhưng nơi nơi đều có,
Máy lạnh chạy ào rất thảnh thơi.

Ở đây có vài chỗ đi chơi,
Nỗi tiến nhất là hồ cá lớn.
Cá rất nhiều có cả con whale.
Rồi kế bên có World of Coke,

Cho uống sample coke của các nơi.
Nếu các bạn có nghe tin tức,
Thì chắc biết danh tiếng của đài
CNN có tour hàng ngày.

Nếu không thích thì đi sở thú,
Atlanta zoo có hai gấu mèo,
Chúng sinh đôi được hơn một tuổi
Nếu vào mạn thì sẽ thấy ngay,

Hai gấu mèo cute ơi là cute!
Nếu bạn nào thích dạo bờ biển
Thì phải chạy khoảng 6 tiếng xe,
Miramar Beach hoặc Panama City Beach,

Cat trắng tươi mịn màng như tơ,
Nước trong xanh lại ấm áp vô cùng,
Khi xuống tắm sẽ say ' wow! wow!
qua năm tới sẽ trở về đây nữa.

Nếu không thích biển thì đi outlet,
Vừa rẻ vừa nhiều lựa chọn đã luôn
Có ' xách tay ' đủ hiệu đủ màu,
Có giày cao gót và nhiều hàng sang.
Nhưng thôi không dám nói thêm;
Mấy anh ủ rủ "Sao mua nhiều quá em

Lư Ái Ninh
- Atlanta, Aug. 2014


Hình đây anh đã đăng xong.
Dù già dù trẻ cũng đành chịu thôi.
Tuổi em giờ đã năm mươi.
Làm sao sánh được tuổi vừa tròn trăng.
Bây giờ nhìn thoáng cũng xong.
Chờ vài năm nữa chắc nhìn không ra.
Anh mau hội ngộ nhanh nhanh.
Chúng mình gặp lại chung hình nhiều thêm...

Trịnh Tố Chinh - Virginia, July 2014


GIÀ ƠI, CHÀO MI

Xưa tê sáu chục đã già,
Bây chừ tám chục vẫn là còn son.
Điện thoại tán gẩu cười giòn,
Tía lia như thuở trăng tròn mười lăm.
Tại răng ta phải quan tâm?
Chuyện ngồi xe đẩy hay cầm batoong.
Cứ tin mình vẫn còn ngon,
Dù đủ chín chục hay tròn một trăm.
Việc chi khóc kín, than thầm!
Trời cao dù “ sập cái rầm “ đã sao?
Bỏ qua những chuyện tào lao,
Dùng Internet nói khào mua vui.
Hãy yêu đời như tụi tui,
Khi gần nhắm mắt còn cười nhăn răng.
Internet Mania,
Thú vui thời đại tuổi già giải khuây.
Ngừa lú lẩn trong tầm tay,
Mại dô các bạn dịp may cuối đời.

(Không rõ tác giả)

Bài Thơ Trúc Huệ

Hai cô sao qúa nhẹ nhàn!
Lời qua tiếng lại thật là dể thương.
Hay là Trúc nhả Huệ khâu,
Khâu thành tấm lụa, mang ra chưng bày.
Mổi ngày hai tấm lụa dài,
Dù dài hay ngắn cũng là bài thơ...
Có đâu chị đỡ em đần,
Làm cho Nhung đợi cổ dài ra trông!

Trần Cẩm Nhung - Toronto, Canada, Aug. 2014
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Bài Thơ Tặng Trúc

Trúc ơi hãy ráng làm thơ,
Kẻo không bạn sẽ đợi chờ quá lâu.
Đêm về thao thức canh thâu.
Hãy mau nhả ngọc , phun châu cho đời.
Góp vui thêm một vài lời,
Cho khu vườn nhỏ ngày càng nở hoa.

Chị Huệ
- Perth, Australia, Aug. 2014
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Ngày xưa em vẻ em vời,
em yêu em hát cuộc đời thần tiên.
Bây chừ mất cả hồn nhiên,
em suy em nghỉ ước chi đừng già.

Trúc
- San Diego, USA, Aug. 2014
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Em chưa có phải là già.
Nói chi chuyện đó cho lòng già thêm.
Em ơi, hãy cố gắng lên,
Rán thêm chút nữa trẻ thêm rất nhiều.
Hồn nhiên được cứ hồn nhiên.
Thần tiên được cứ sống đời thần tiên.

Đông - San Francisco, USA, Aug. 2014
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Đông ơi nếu Trúc bảo rằng
Ráng thêm chút nửa thì tầm hết tơ
Thế là Trúc sẻ không mơ
Làm thơ chi nửa cho thêm nhọc nhằng


Trúc - San Diego, Aug. 2014
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Trúc xinh nhả mấy đường tơ,
Làm cho ngơ ngẩn , ngẩn ngơ tim rồi.
Em ơi cố gắng vun bồi,
Để cùng các bạn nhả đường tơ say (say vì yêu thơ )

Và cũng để cho cuộc đời thêm thi vị ̉, trẻ trung yêu đời

Trúc ơi đừng có sợ già,
Chị đây còn lắm tuổi già hơn em.
Nhưng mà chẳng ngại đâu em
Cứ THƠ với THẨN thêm yêu cuộc đời.
Làm thơ sẽ có nụ cười,
Gởi niềm tâm sự qua nàng thơ yêu.
Càng ngày tim sẽ thêm yêu,( yêu thơ)
Yêu rồi trẻ lại mỹ miều dáng hoa.

Mến tặng Trúc
Chị Huệ
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Trúc ơi, xin chớ thẹn thùng
Bài thơ của Trúc đã làm anh phê,
Phê vì văn vị ngọt ngào
Vần thơ suông sẻ như làng nước thu.
Ước chi anh ở bên nàng
Cùng nhau se lại tơ tình hôm xưa...
Hôm xưa Trúc thật là xinh,
Bây giờ Trúc lại xinh hơn xưa nhiều.

Lãng Tử Si Tình
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Ai ơi xin gởi tấm lòng
Dù rằng tình lở nhưng đây còn chờ...
Chờ thơ mới của quí bạn mến yêu.

Trúc


Vui đi, xin cứ mà vui!
Vui rồi mới biết mình anh tím bầm.
Hai người nay tuổi già nua
Mà ham mê mẩn tìm vui cuối mùa.

Hôm nay em bảo anh chừa,
Còn như không bỏ, thì đừng trách em.
Khi xưa nhà có Hoạn Thư,
Bây giờ thì có em đây hiền lành..!?

Giúp anh đưa rước cô nàng,
Cùng anh sang sẽ sáng chiều nhìn cô,
Nhưng mà anh nhớ à nha!
Chỉ trông cho thấy chẳng sờ được đâu....

Đứng gần anh sẽ biết thân
Ngoài kia sân cỏ anh quỳ dưỡng chân.
Thôi mà anh đã nghỉ rồi!!!
Dù sao đi nửa trong nhà vẩn hơn.

Lãng Tử



Từ độ gặp em một lần thôi!
Lòng anh ngơ ngẩn nhớ nhung rồi.
Nhớ buổi đầu tiên còn bở ngở
Một chút men say dáng bồi hồi.
Chiều nay giọt nắng ngu ngơ quá
Làm má em hồng đỏ đôi môi
Chim ca thánh thoát như muốn nói...
Em cười xinh quá chết anh thôi!

Chiều-Ngoan Hiền
(Thơ sưu tầm)

**************************

TÌNH LỠ


Tiếng sét ái tình sao khủng khiếp!?
Một lần anh gặp đã ngẩn ngơ
Nhìn em, anh thấy lòng thơ thẩn!!!
Khiến em bở ngở tưởng anh khờ!?
Chiều nay mưa đổ em chùn bước,
Anh đến bên mình muốn đỡ em
Nhưng ôi, vừa đến bồ em ngó
Khiến anh hốt hoảng chạy như bay

Lãng Tử

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

Trễ Rồi


Bay đến gần em nhanh hơn ảnh.
Anh chàng thấy vậy nỗi máu ghen.
Hung hăng, cự nự thì anh bảo,
"Em ướt thì che có thế thôi.
Lần sau hãy nhớ mang dù đến.
Đừng để mưa hôn em trên má.
Rồi lại ghen lầm kẻ giúp anh.
Giọt mưa nếu phải là tôi đó.
Dù ghen chi mấy cũng bằng thừa”
Khăn tay tôi vội lau từng giọt,
Đôi má em hồng đỏ tim tôi.
Anh hãy ghen đi, trễ mất rồi

Khoái Chí Tử

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

Anh ơi! đừng vội vui mừng sớm
Mưa dù hôn má em cũng vui.
Chỉ vì em ngại anh mừng hụt!
Nên có đôi lời khuyên thế thôi,
Anh đây già cả còn ham muốn,
Chân dài em đẩy anh té ngay...hì hì...
Nhớ nghe già cả thì an phận!  
Chớ có đèo bồng tuổi mộng mơ.
Đôi mươi tuổi tác xa ngàn dậm
Em bước đi rồi anh chớ theo!
Bồ em hai mốt còn gân lắm...
Ảnh đấm anh mềm như "chuối xiêm"...


Lãng Tử


°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

Hiểu Thân


Huynh biết rằng huynh đã già rồi.
Không còn gì nữa để mà ham.
Thôi đành chấp nhận như Muội nói.
Không kẻo "anh mềm như chuối xiêm".

Khoái Chí Tử

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

 


Lâu rồi vì bận không thơ đối,
Chỉ đối đôi lời ấy giỡn thôi,
Chớ nên than phận buồn lây lất.
Hãy nhớ yêu đời "già cũng vui!"

Lãng Tử

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

Sợ Chi Già


Khá khen đệ tử tài đối đáp,
Dẫu biết rằng ta ai cũng già.
Tuy già nhưng tâm còn rất trẻ.
Thì cứ vui đi sợ chi già.
Văn thơ đâu ngại gì tuổi tác.
Cuộc đời thi vị với hương thơ.

Ú NU CÔ NƯƠNG
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

Chưa Biết Mình Già

 

Anh già nhưng tâm anh còn trẻ,
Nên đối vài câu để cho vui.
Hy vọng đừng trách anh già vịt,
Già rồi mà chưa biết mình già.

Khoái Chí Tử


Tuổi Sáu Mươi

 

Cà kê dê ngỏng tài anh đó!
Cứ tưởng bây giờ còn trẻ măng...
Ham mong thư giãn tìm chăn mới
Nào biết trong mền Rận cắn chân.

Anh ơi, thôi nhé về quê tắm
Dù có mưa rào cũng ấm thân
Chớ nên ham muốn thời trang mới
Để khổ cho đời tuổi sáu mươi.

Cà kê dê ngỏng cần hơi sức,
Cái mức anh là tuổi sáu mươi 
Thì thôi anh nhé đành thôi vậy...
Có lòng không sức cũng thế thôi.

Lãng Tử